5 cô khôn ngoan là những ai?

Die klugen und die törichten Jungfrauen Die klugen und die törichten Jungfrauen Von Peter von Cornelius - The Yorck Project (2002) 10.000 Meisterwerke der Malerei (DVD-ROM), distributed by DIRECTMEDIA Publishing GmbH. ISBN: 3936122202., Gemeinfrei, https://commons.wikimedia.org/w/index.php?curid=149449

Năm "phụng vụ" mà Giáo hội dạy chúng ta phụng thờ Thiên Chúa được kéo dài trong một năm gồm 365 ngày, trải qua 4 mùa Xuân, hạ, Thu, Đông. Nhưng thật ra ý nghĩa của năm phụng vụ không phải chỉ vỏn vẹn trong một năm 365 ngày, mà "Năm phụng vụ" bắt đầu từ sau khi Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ, rõ hơn là từ khi ông bà nguyên tổ phạm tội. Vì, sau khi ông bà nguyên tổ Adam & Eva phạm tội kiêu ngạo do Satan cám dỗ, Thiên Chúa đã phán với con rắn (Satan): "Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.” (St 3,15). Đây là lời hứa Thiên Chúa sẽ cho Đấng Messias (Đấng cứu thế) đến từ dòng giống Adam & Eva để tiêu diệt Satan hầu cứu nhân loại khỏi tội lỗi và sự chết. Vì vậy, năm phụng vụ bắt đầu bằng Mùa Vọng, Mùa trông chờ Đấng cứu thế, và kết thúc bằng Lễ mừng Chúa Giêsu Kitô là Vua vũ trụ, Ngài đến để phán xét kẻ sống và kẻ chết trong ngày cánh chung (ngày tận thế).

Trong những ngày cuối năm phụng vụ này, Giáo hội cho chúng ta nghe lời Chúa Giêsu nói với người xưa và cho cả chúng ta ngày hôm nay cũng như cho mọi thế hệ sau này. Thánh Mátthêu trình thuật lại lời của Chúa Giêsu như sau:

Hôm ấy, Chúa Giêsu kể cho các môn đệ dụ nghe ngôn này: “Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể. Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn. Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo. Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo. Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả. Nửa đêm, có tiếng la lên: ‘Chú rể kia rồi, ra đón đi!’ Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn. Các cô dại nói với các cô khôn rằng: ‘Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi!’ Các cô khôn đáp: ‘Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn.’ Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại. Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi: ‘Thưa Ngài, thưa Ngài! Mở cửa cho chúng tôi với!’ Nhưng Người đáp: ‘Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là ai cả!’ Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào. (Mt 25,1-13)

Các trinh nữ trong dụ ngôn này phải chăng là hình ảnh nói đến tất cả những người đã được thanh tẩy bằng Máu và Nước từ trong Trái Tim Chúa Giêsu? Họ cầm đèn để chuẩn bị đón chàng rể chính là Chúa Giêsu Kitô phục sinh khải hoàn lại đến trong ngày Chúa quang lâm. Ngài đến để đem những ai đang cầm đèn sáng vào bàn tiệc Nước Trời.

Đèn cháy sáng là ngọn lửa đức tin đã được Thiên Chúa ban cho và đốt lên trong lòng mỗi người từ khi lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy. Khi người tín hữu Chúa Kitô được chịu phép Rửa tội, thì linh mục trao cho người mới được tái sinh này một chiếc áo trắng và nói: "Con đã trở nên tạo vật mới và đã mặc lấy Chúa Ki-tô. Vậy con hãy nhận lấy chiếc áo trắng này, hãy mang lấy và giữ nó tinh tuyền cho đến khi ra trước tòa Đức Giêsu Ki-tô Chúa chúng ta, để con được sống muôn đời." Sau đó, linh mục hoặc người đỡ đầu trao nến sáng được thắp lên từ "Cây Nến Phục Sinh" cho người mới được thanh tẩy và nói: "Con đã trở nên ánh sáng Chúa Ki tô, con hãy luôn luôn sống như con cái sự sáng, để được bền vững trong đức tin, khi Chúa đến, con xứng đáng ra nghinh đón Người với toàn thể các thánh trên trời."

Ngọn lửa này chính là ngọn lửa đức tin mà mỗi người chúng ta phải cố gắng giữ cho ngọn lửa được cháy sáng mãi để có thể nhìn thấy đường mà đi đón "Chàng Rể" chính là Chúa Giêsu Kitô. Để ngọn lửa đức tin được luôn cháy sáng cần phải có dầu dự trữ. Vậy, phải làm thế nào để có được dầu dự trữ? Dầu dự trữ được tạo ra như thế nào? Mua ở đâu?

Đó là những điều mà chúng ta cần phải biết để chuẩn bị. Nếu muốn có được "dầu" để mang theo đèn trong đời sống đức tin, thì người tín hữu cũng cần phải có công thức, có bí quyết để tạo ra "dầu". Vậy công thức và bí quyết ấy như thế nào? Thánh Gioan viết lại công thức mà Chúa Giêsu truyền lại như sau: "Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau.” (Ga 13,34-35).

Thánh Gioan còn viết trong thư thứ nhất của Ngài rằng: "Nếu ai nói: "Tôi yêu mến Thiên Chúa"mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy. Đây là điều răn mà chúng ta đã nhận được từ Người: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình." (1 Ga 4,20-21)

Trong thư của Thánh Gia-cô-bê gửi cho các tín hữu đang sống tản mác khắp nơi, Ngài xác quyết rằng: "Thưa anh em, ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì ? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng? Giả như có người anh em hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày, mà có ai trong anh em lại nói với họ: “Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no”, nhưng lại không cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì?

Cũng vậy, đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết. Đàng khác, có người sẽ bảo: “Bạn, bạn có đức tin; còn tôi, tôi có hành động. Bạn thử cho tôi thấy thế nào là tin mà không hành động, còn tôi, tôi sẽ hành động để cho bạn thấy thế nào là tin. Bạn tin rằng chỉ có một Thiên Chúa duy nhất. Bạn làm phải. Cả ma quỷ cũng tin như thế, và chúng run sợ.” Hỡi người đầu óc rỗng tuếch, bạn có muốn biết rằng đức tin không có hành động là vô dụng không? Ông Áp-ra-ham tổ phụ chúng ta, đã chẳng được nên công chính nhờ hành động, khi ông hiến dâng con mình là I-xa-ác trên bàn thờ đó sao? Bạn thấy đó: đức tin hợp tác với hành động của ông, và nhờ hành động mà đức tin nên hoàn hảo. Như thế ứng nghiệm lời Kinh Thánh đã chép: Ông Áp-ra-ham tin Thiên Chúa, và vì thế Thiên Chúa kể ông là người công chính và ông được gọi là bạn của Thiên Chúa. Anh em thấy đó, nhờ hành động mà con người được nên công chính, chứ không phải chỉ nhờ đức tin mà thôi. Ra-kháp, cô gái điếm cũng vậy: há chẳng phải nhờ hành động mà đã được nên công chính, vì đã đón tiếp các sứ giả và đưa họ đi lối khác sao? Thật thế, một thân xác không hơi thở là một xác chết, cũng vậy, đức tin không có hành động là đức tin chết. (Gc 2,14-26)

Như vậy, khi ngọn lửa đức tin không kèm theo việc làm yêu thương, thì đèn đức tin sẽ từ từ tắt đi; nhất là khi người ta chỉ biết sống cho riêng bản thân mình, thì ngọn lửa ấy còn mau tắt hơn nữa!

Trong ngày phán xét chung không thấy Chúa hỏi: con đã xây cất được bao nhiêu công trình to lớn, con đã thu tích được bao nhiêu của cải…; mà chỉ thấy Chúa Giêsu nói như sau: "Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: ‘Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.’ Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uốn; có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu?’ (Mt 25,34-39)

Như vậy, "dầu" để cho ngọn đèn đức tin được cháy sáng mãi chính là nhờ bí quyết mà Chúa Giêsu đã dạy và ban cho chúng ta: "Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau.” (Ga 13,34-35).

Cuộc đời của mỗi con người sống trên trần gian thật ngắn ngủi. Khi "lực bất tòng tâm", lúc thân xác gặp phải những cơn đau đớn bởi bệnh hoạn, đó là sự báo hiệu ngày "tận thế riêng" sắp đến. Lúc đó, những ai có đèn cháy sáng và "dầu" mang theo thì yên tâm đón "Chàng Rể". Còn những ai đèn đã bị tắt, lại không có "dầu" dự trữ thì lo lắng hoảng sợ, nếu may mắn còn nói được thì thều thào nói với thân nhân, xin họ đi mua "dầu" giúp cho, nhưng không biết có ích gì nữa không, vì ngọn đèn đức tin đã tắt.

Vậy, điều rất quan trọng là người tín hữu phải luôn luôn tỉnh thức và giữ cho ngọn đèn đức tin được cháy sáng bằng một tâm hồn và việc làm Mến Chúa - Yêu người.

Ôi! Lạy Chúa Giêsu, từ ngọn lửa cây "Nến Phục Sinh", xin Chúa thắp sáng lên trong con tình yêu Thiên Chúa Ba Ngôi, xin thắp sáng lên trong con tình yêu thương anh chị em con. Amen.

Giuse Bùi Văn Toàn, FD (Familia Dominus; Gia đình con cái của Chúa)

Read 993 times

ĐỨC MẸ MARIA tước hiệu LAVANG
Bổn mạng Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam Tại Đức

https://hinhanh.ldcg.de/

 

« May 2024 »
Mon Tue Wed Thu Fri Sat Sun
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    

Chuyện Phiếm Đạo Đời

Vậy, xin thưa: thoạt khi lọt lòng mẹ, bần đạo được xếp hạng thứ mười hai trong gia đình nhỏ bé, các cụ tìm không ra cái tên nào hay đẹp hơn nữa, bèn đặt cho cái tên là Trần Ngọc Tá, rồi đi hỏi cha xứ Trịnh Như Khuê (lúc ấy làm linh mục chánh xứ Hàm Long, Hà Nội), rồi sẽ sửa đổi sau. Nhưng, cha xứ Hàm Long sau đó làm Giám Mục rồi Hồng Y, các cụ thân sinh ra bần đạo không còn dám quấy rầy cha/cố nữa. Quên đi mất. Để rồi thằng bé, khi di cư vào Nam, đến Nha Trang, quan chức cứ gọi tên lên mà hạch hỏi, thay vì gọi tay Trần ngọc Tá, cứ phiên âm thành Trần Ngọc “Té”, nghe như thằng bé bị té giếng không nghe tiếng gọi, mãi chẳng lên. Thôi thì, từ đó xin chọn tên này làm … quê hương. Dẫu khó thương. Và, đó là những tâm tình hơi khó thương, nhưng có thật, đấy ạ.

Và, đáp ứng câu của chị Đỗ Thị Thu Vân, cựu giáo chức ở Sài gòn, đã hỏi: tại sao các vấn đề người viết đưa ra, đều bỏ ngỏ, không giải đáp? Bần đạo tình thật thưa: mình rất tránh những tranh luận/cãi vã về lập trường thần học, rất thánh kinh. Phần này, xin nhường lời cho các đấng bậc cao siêu, đứng lớp. Riêng cá nhân, chỉ nhìn ra vấn đề trong sống Đạo, ở đời thường. Đã là tốt. Các giải đáp, cho vấn nạn đặt ra cho mỗi người, ở cuộc sống; hãy cứ để mọi người được kiếm tìm. Một khi đã gặp gỡ Đức Kitô rồi, sẽ có đáp số cho riêng mình, mà sống Đạo. Trong cuộc đời. Với mọi người.
Trần Ngọc Mười Hai

Lịch Mục Vụ

  

KyyeuLDCG

Để đánh dấu mừng kỷ niệm 40 năm Đại Hội Công Giáo Việt Nam tại Đức, Liên Đoàn Công Giáo đã thực hiện một tập kỷ yếu ghi lại những sinh hoạt của LĐCGVN và tất cả hình ảnh của các Đại Hội Công Giáo kể từ ngày thành lập cho tới nay. Mọi chi tiết cần biết xin liên lạc Văn Phòng LĐCGVN

Đặc San Giáo Sĩ Việt Nam

2018 10 09 14 31 09

Đặc san Giáo Sĩ Việt Nam được phát hành qua email 2 tuần một lần. Nếu muốn nhận trực tiếp bằng email, xin vui lòng gởi thư GHI DANH tại địa chỉ: giaosivietnam@gmail.com

LyTrungTin

Soạn Giả cuốn Hỏi Ngã Chánh Tả Tự Vị và Tạp Chí Dân Văn không giữ bản quyền cuốn sách này, do đó tất cả mọi người vì nhu cầu viết tiếng Việt đều có thể in ấn cũng như sử dụng cuốn Tự Vị này, mong rằng đây là một đóng góp tích cực và nhỏ nhoi cho cộng đồng người Việt tại Hải Ngoại.

- Download/tải Hỏi Ngã Chánh Tả Tự Vị
- Download/tải Phụ bản

Khách truy cập

Hôm nay 103

Tổng cộng 14240307

Lên đầu trang